×
×

Biên kịch hé lộ cái kết của “Cách em 1 milimet”: Viễn kết hôn với Ngân, lý do ngày xưa chia tay đã rõ!

Cái kết: “Chỉ cách nhau một milimet – suốt hai mươi năm”

Buổi sáng cuối đông, làng Mây mờ trong sương. Cổng làng cũ kỹ năm nào được giăng đèn hoa trắng, người dân tụ tập, rộn ràng. Đó là ngày cưới của Viễn và Ngân – hai người từng tưởng chừng mãi mãi bỏ lỡ nhau.

Ngân đứng trong phòng trang điểm, nhìn vào gương. Tấm khăn voan nhẹ phủ lên mái tóc, phản chiếu khuôn mặt đã qua những nếp buồn. Cô từng là vợ của Nghiêm – người đàn ông cô chọn trong lúc giận dỗi, khi hiểu lầm Viễn đã phản bội mình năm xưa. Cuộc hôn nhân ấy lạnh lẽo, đầy im lặng và khoảng cách. Cô ly hôn sau mười năm – không ồn ào, chỉ một tờ giấy trắng và cái thở dài “giá như ngày ấy ta chịu nghe nhau nói hết một câu”.

Ngày Ngân trở lại Làng Mây, Viễn vẫn ở đó – vẫn dạy học ở trường làng, vẫn lặng lẽ giữ chiếc hộp gỗ nhỏ chứa bức thư Ngân viết mà chưa bao giờ gửi.

Buổi chiều hôm ấy, khi hai người gặp lại trong căn chòi cũ – “Đại bản doanh” của bọn trẻ năm nào – Ngân khẽ nói:

“Ngày xưa, em giận anh… vì nghĩ anh bỏ em đi không một lời.”
Viễn đáp, giọng nghèn nghẹn:
“Anh đã viết hàng chục lá thư, nhưng mỗi lần đến bưu điện, lại sợ em không muốn đọc. Hóa ra, chỉ một milimet giữa chúng ta… mà dài đến hai mươi năm.”

Ngân mỉm cười trong nước mắt. Hai người ngồi bên nhau đến khi trời sẫm tối, sương phủ lên cánh đồng, và mọi hiểu lầm của tuổi trẻ tan ra như khói.


Ngày cưới, cả “đại bản doanh” xưa quay lại. Tú, Bách, Đức, Quyên – ai cũng đã có con, có sự nghiệp. Họ nhìn Viễn và Ngân nắm tay nhau, ai cũng xúc động.
Cha xứ hỏi:

“Anh có đồng ý nắm tay người phụ nữ này đi hết quãng đời còn lại, dù có bao nhiêu hiểu lầm, khoảng cách?”
Viễn nhìn Ngân, khẽ cười:
“Chúng tôi từng mất nhau chỉ vì một milimet. Giờ, tôi chỉ muốn giữ lấy từng milimet còn lại của đời mình – bên cô ấy.”

Âm nhạc vang lên – bài hát cũ mà Viễn từng đàn cho Ngân nghe năm mười bảy tuổi. Cô dựa vào vai anh, thì thầm:

“Lần này, đừng đi xa nữa nhé.”
“Không đâu,” – anh đáp – “Anh đã tìm đủ rồi. Em chính là nơi để anh dừng lại.”

Máy quay lia ra cánh đồng sau làng, nơi gió thổi qua, bọn trẻ con chạy đùa. Ở góc cũ, “Đại bản doanh” nay đã được sửa lại – trên vách gỗ treo tấm bảng nhỏ:

“Làng Mây – nơi những khoảng cách chỉ là 1 milimet.”

Related Posts

Our Privacy policy

https://xemtinnhanh10.com - © 2025 News