×
×

Đúng ngày mùng 5 hàng tháng, chồng đều đặn đưa cho tôi 1 chỉ vàng, biết nguồn gốc số vàng tôi gh;e t;ở;m

Từ ngày cưới tôi, ai cũng bảo tôi là người phụ nữ may mắn. Chồng tôi trẻ hơn tôi 5 tuổi, lại khéo nói, chăm sóc vợ từng chút một. Anh tên Nam, 30 tuổi, dáng cao, nước da ngăm rám nắng, cười có lúm đồng tiền. Tôi từng nghĩ mình đã gặp đúng người đàn ông tử tế.

Ngày chúng tôi về chung nhà, cuộc sống không dư dả nhưng anh chưa bao giờ để tôi thiếu thốn. Tháng nào cũng vậy, đúng ngày mùng 5, Nam lại đưa tôi một chỉ vàng, kèm nụ cười hiền:
“Đây là của vợ, em cứ giữ, sau này có gì cũng có vốn.”

Tôi cảm động lắm. Người đàn ông trẻ như anh mà chu đáo, có trách nhiệm đến vậy — tôi càng yêu càng tin.

Thế nhưng, khoảng một năm gần đây, tôi bắt đầu nhận ra những khoảng lặng lạ trong cuộc hôn nhân tưởng như bình yên ấy. Cứ mỗi chiều thứ Bảy, Nam nói phải đi “giao hàng xa”, mà tôi gọi điện thì lúc được lúc không. Trên áo anh có lúc thoang thoảng mùi nước hoa phụ nữ, không phải của tôi. Anh bỗng để ý ngoại hình hơn, tập gym, ăn mặc bảnh bao, thường xuyên check điện thoại với ánh mắt lén lút.

Một lần, tôi âm thầm bám theo anh.

Chiếc xe máy của Nam dừng trước một căn nhà ba tầng ở ngoại ô thành phố. Một người phụ nữ bước ra — dáng mảnh, ăn mặc sang trọng, khoảng 50 tuổi nhưng vẫn giữ vẻ mặn mà. Nam xách giỏ trái cây, nụ cười anh lúc ấy… khác hẳn, dịu dàng và nâng niu. Anh vòng tay ôm eo bà ta ngay trước cổng, tự nhiên như một đôi tình nhân lâu năm.

Tôi đứng phía xa, bàn tay run lên. Một cơn lạnh chạy dọc sống lưng.

Vài ngày sau, tôi lén kiểm tra điện thoại của Nam khi anh ngủ. Tin nhắn hiện rõ:
“Cưng ngoan lắm, chị gửi thêm tiền nhé. Chị không tiếc gì, miễn là cưng ở bên chị thôi.”

Trong tài khoản ngân hàng có những khoản chuyển định kỳ mỗi tháng. Và đúng bằng giá… một chỉ vàng.

Hóa ra, số vàng mà Nam đưa tôi hàng tháng chính là từ người phụ nữ kia. Anh bán sự trẻ trung, ngọt ngào để đổi lấy tiền — và chia lại cho vợ mình như một cách che mắt.

Tôi im lặng. Không làm ầm lên. Tôi bắt đầu gom đủ từng chỉ vàng anh đưa suốt hai năm qua, lặng lẽ ghi chép cẩn thận. Đến một ngày, khi anh hí hửng cầm chiếc vali chuẩn bị “đi công tác cuối tuần”, tôi đặt trước mặt anh một túi nhỏ chứa toàn bộ số vàng ấy.

Tôi nhìn thẳng vào mắt anh:
“Em không cần một người chồng dùng tình cảm để đi đổi vàng rồi mang về ban phát cho vợ. Em không xin ai bố thí hạnh phúc của mình.”

Gương mặt Nam tái mét, lắp bắp không thành câu. Nhưng mọi lời biện minh đều vô nghĩa.

Tôi bước ra khỏi cuộc hôn nhân đó bằng chính số vàng anh từng đưa — như một món tiền “mua lại tự do”. Còn anh, chỉ một tháng sau, người phụ nữ kia cũng bỏ anh để theo một chàng trai trẻ khác hơn.

Một chỉ vàng mỗi tháng… cuối cùng cũng chỉ là sợi dây ngắn ngủi buộc tạm một trái tim dối trá.

Related Posts

Our Privacy policy

https://xemtinnhanh10.com - © 2025 News