×
×

Vừa đặt bát cháo lên bàn, mẹ chồng bỗng t-úm tay tôi, mắt l–ườm  “Cô nấu kiểu gì thế này? Định cho tôi ăn cháo hay… h–ại tôi?”

Vừa đặt bát cháo lên bàn, mẹ chồng bỗng t-úm tay tôi, mắt l–ườm  “Cô nấu kiểu gì thế này? Định cho tôi ăn cháo hay… h–ại tôi?”

Tôi ch-eet lặng, tay vẫn r–un r–un giữ bát cháo ngh-i ng-út kh-ói. Cả phòng bệnh im ph-ăng ph-ắc, chỉ còn tiếng th-ở gấp của tôi. Anh em họ hàng x-ì x-ào, vẻ mặt vừa lo vừa b–ực:
“Ôi, con dâu có l-òng, bà lại q-uá qu-ắt… Người ta chưa kịp ăn đã m–ắng nh[iếc rồi.”

Nhưng mọi chuyện chưa dừng lại ở đó. Mẹ chồng bất ngờ nghiêng bát cháo, nhìn kỹ từng thìa, rồi nhấc lên Một tiếng “bị-ch” vang lên – bát cháo suýt r–ơi. Tôi gần như h–ét lên vì s-ợ h–ãi.

Ngay lúc đó, bác sĩ trực bước vào. Ông đứng sững, mắt mở to, chỉ tay vào bát cháo, giọng khẽ run:
“Cả đời tôi chưa từng thấy… thứ gì như thế này. Ai động vào nó, sẽ không ai biết chuyện gì xảy ra.”

Tôi run rẩy hỏi:
“Bác sĩ… trong cháo… có gì sao ạ?”

Ông chỉ lắc đầu, không nói thêm, ánh mắt đầy lo lắng hướng về mẹ chồng. Mẹ chồng quay sang tôi, ánh mắt lóe lên tia bí ẩn, thì thầm với tôi và nói

Tại sao cô lại….Trời ơi hoá ra bao lâu nay cô đã…..

Related Posts

Our Privacy policy

https://xemtinnhanh10.com - © 2025 News