×
×

VỪA CẦM GIẤY LY HÔN, TÔI HỦY 5 THẺ ĐEN NHÀ CHỒNG ĐÚNG LÚC MẸ CHỒNG ĐỊNH QUẸT THẺ MUA CHO EM CHỒNG CĂN HỘ 2 TỶ

Tôi và Nam quen nhau khi tôi đã 30 tuổi, còn anh ta mới 27. Tôi làm kế toán trưởng cho một công ty nước ngoài, thu nhập ổn định, có nhà riêng, có xe, còn Nam chỉ là nhân viên kỹ thuật lương tháng hơn 10 triệu.

Tình yêu lúc ấy làm tôi mù quáng. Tôi nghĩ chỉ cần người ta tốt, thật lòng, tiền bạc không quan trọng. Tôi đâu ngờ, chính câu “không quan trọng tiền bạc” đó khiến tôi bị cả nhà họ bào mòn từng đồng.

Nhà Nam nghèo, mẹ chồng buôn bán nhỏ ngoài chợ, em gái còn học đại học. Ngày cưới, tôi lo hết — từ sính lễ đến tiền đãi tiệc. Mẹ anh ta nói:

“Con gái có điều kiện, lo cho chồng một tí cũng phước đức.”

Tôi chỉ cười, nghĩ đơn giản rằng giúp được là vui.

Mẹ chồng lấy lý do “giữ tiền giúp con” rồi mượn sổ tiết kiệm của tôi.
Em chồng, vừa vào đại học, gọi tôi là “chị yêu quý”, nhưng tháng nào cũng nhắn tin:

“Chị ơi, trường thu học phí rồi.”
“Chị ơi, bạn con rủ đi du lịch, chị cho em ít tiền nhé.”

Nam — chồng tôi — thì hết đầu tư cửa hàng điện thoại, lại mở quán cà phê, lần nào cũng thất bại, tiền của tôi đổ vào như nước đổ sa mạc.

Tôi từng rút gần 800 triệu trong 5 năm để “cứu” hết người này đến người kia trong cái nhà đó.
Họ chưa bao giờ hỏi tôi có mệt không.
Chỉ quen miệng hỏi:

“Con còn tiền không?”


Rồi tôi phát hiện bí mật

Một hôm, tôi dọn máy tính của chồng, vô tình thấy nhóm chat giữa anh ta, mẹ và em gái.
Bên trong, mẹ chồng nhắn:

“Căn hộ bên Nam Từ Liêm 2 tỷ, mẹ đang nói với môi giới. Để mẹ bảo con dâu nó quẹt thẻ cho, sẵn tiền trong tài khoản nó còn nhiều.”

Em chồng cười hả hê:

“Mẹ cứ bảo chị ấy, chị ấy hiền mà. Chị ấy không dám cãi đâu.”

Còn chồng tôi nhắn lại:

“Mẹ cứ làm đi, con lo phần nói chuyện sau. Vợ con nó ngu lắm, nghĩ cho tiền nhà là nghĩa vụ.”

Tôi đọc đến đó, bàn tay run lẩy bẩy.
Một cơn lạnh chạy dọc sống lưng.
Hóa ra, cả nhà họ đang tính quẹt thẻ của tôi mua căn hộ 2 tỷ đồng cho cô em út — mà không thèm hỏi tôi một lời.


Sáng hôm sau, tôi ra tòa

Tôi lặng lẽ ký vào đơn ly hôn.
Không khóc, không van xin, không níu kéo.
Chỉ một chữ ký, là kết thúc 5 năm bị lợi dụng.

Ra khỏi tòa, tôi mở điện thoại.
Thông báo ngân hàng hiện lên:

“Giao dịch chờ xác nhận: Thanh toán 2.000.000.000 VNĐ tại Công ty BĐS Thiên Tín – Thẻ của bà Trần Kim Liên.”

Tôi nhếch môi.
Bà Trần Kim Liên — mẹ chồng tôi — đang quẹt thẻ mua căn hộ 2 tỷ cho em chồng, ngay khi tôi vừa ký giấy ly hôn.

Tôi bấm “TỪ CHỐI GIAO DỊCH”.
Rồi mở danh sách thẻ liên kết:
5 thẻ đen nhà họ Trần — mẹ, chồng, em gái, thẻ chung, thẻ chi tiêu hàng tháng.
Tôi hủy hết.
Chỉ một nút bấm.


Hai phút sau

Điện thoại reo.
Giọng mẹ chồng chát chúa:

“Con dâu! Con làm gì thế hả? Mẹ đang ở văn phòng giao dịch, người ta bảo thẻ bị khóa! Cả căn hộ người ta giữ cọc rồi, mở ngay cho mẹ!”

Tôi bình thản:

“Dạ, con vừa ra tòa. Giờ con không còn là con dâu của mẹ, cũng không có nghĩa vụ phải mua nhà cho ai nữa.”

“Cô dám à?! Cô không sợ trời phạt à?!”

Tôi cười nhạt:

“Nếu trời có mắt, chắc phạt người lợi dụng lòng tốt chứ không phải người dừng lại đúng lúc đâu ạ.”


Ba tháng sau

Tôi dọn về căn hộ nhỏ của riêng mình, mua bằng chính số tiền tôi lấy lại từ những thẻ đó.
Lần đầu tiên sau 5 năm, tôi được tiêu tiền cho bản thân mà không thấy tội lỗi.

Một người bạn gửi ảnh:

“Ê, bà thấy không? Nhà chồng cũ của bà đang rao bán đồ đạc trên mạng kìa.”

Tôi mở xem — mẹ chồng đăng bán túi xách, em chồng đăng rao quần áo, còn Nam thì đang chạy xe công nghệ.

Tôi không cười, chỉ thấy lòng nhẹ tênh.
Bởi cuối cùng, cái giá của việc sống dựa vào người khác cũng đến.


Giờ, mỗi khi ai hỏi tôi:

“Sau ly hôn, chị được gì?”

Tôi chỉ cười:

“Được thấy rõ lòng người. Và được quyền hủy mọi thẻ… mà không cần xin phép ai.”

Related Posts

Our Privacy policy

https://xemtinnhanh10.com - © 2025 News