Thấy chồng bơi về nhà giữa dòng nước đục ngầu, chị Nga reo lên mừng rỡ: “Cẩn thận nhé! Cuối cùng cũng về rồi!”.
Ngồi trong ngôi nhà còn hằn nhiều vết bùn đất trên tường, chị Nguyễn Nga (phường Phan Đình Phùng, Thái Nguyên) vẫn chưa hết bồn chồn nhớ lại những giờ thấp thỏm chờ chồng khi anh không thể trở về nhà vì nước lũ chảy xiết.
Ngày 10/10, chia sẻ với phóng viên, chị Nga cho hay, tối 7/10, khi thấy nước tràn vào sân nhà, chồng chị (anh Bùi Hải) vội ra ngoài phụ hàng xóm dọn dẹp đồ đạc, kê cao các tài sản giá trị.
Nhận thấy nếu nước tiếp tục tràn về, chiếc xe đã được bọc bạt trong sân nhà cũng không thể an toàn, anh Hải và em trai chị Nga cùng nhau đẩy chiếc xe của hàng xóm ra vị trí cao hơn.
“Chiếc xe đã bọc bạt nên có thể nổi trên mặt nước và đẩy đi được. Tuy nhiên, khi đi được một đoạn khoảng 300-400m, nước xiết hơn nên xe bị chìm. Chồng tôi bối rối không biết làm thế nào. Đúng lúc ấy, em trai tôi nhận được điện thoại và về nhà trước để tìm xe vì chiếc ô tô ở nhà cũng bị trôi theo nước lũ”, chị Nga nhớ lại.
Cũng theo người phụ nữ, lúc ấy, anh Hải dặn người em về nhà, còn mình ở lại tìm cách xử lý với chiếc xe bị chìm.
Tuy nhiên, vì nước dâng nhanh, dòng lại chảy xiết nên anh Hải loay hoay không biết xử lý thế nào. Anh gọi cứu hộ nhưng nơi nào cũng quá tải, thậm chí không thể di chuyển vì đường ngập.
“Lúc ấy là 20h, trời tối mịt. Khi chồng tôi và em đẩy xe đi, nước mới cao qua đầu gối nhưng sau đó dâng cao đến cổ”, chị Nga kể.
Chị Nga nóng ruột chờ đợi thì một lúc sau, chồng mượn được điện thoại của một người đàn ông gọi về cho biết bắt đầu bơi về nhà.
Vừa dứt cuộc điện thoại thì em chị Nga về đến nhà. “Em tôi vớ được tấm gỗ, chật vật mất gần một tiếng, bơi ngược dòng mới về được. Khi đó, em nói rằng, nếu kết nối được với anh Hải phải dặn anh không được về vì nước xiết”, chị Nga nhớ lại.
Thấy vậy, chị Nga gọi điện lại vào số điện thoại mà chồng đã kết nối để nhắn anh tìm chỗ tránh trú, song không liên lạc được.
Người vợ leo lên tầng 4, cố gắng giơ cao máy mới gọi lại được cho người đàn ông mà anh Hải mượn máy. Người này dù đã di chuyển một đoạn xa, vẫn tốt bụng quay lại báo tin cho anh Hải.
Anh Hải sau đó về nhà người này ngủ nhờ qua đêm. Đến sáng hôm sau (8/10), khoảng 6h, anh nhắn tin cho vợ và tìm cách về nhà.
“Lúc ấy, anh lo lắng, nước tiếp tục dâng cao trong khi chỉ có vợ và con nhỏ cùng cha mẹ già ở nhà. Tuy nhiên, tôi dặn đi dặn lại rằng, nước lũ nguy hiểm, trước đó, nhiều lúc, xuồng cứu hộ không thể vào vì dòng chảy rất xoáy. Anh cứ an tâm ở ngoài, nếu thấy an toàn hoặc đi nhờ được thuyền thì mới về”, chị nhớ lại.
Suốt 6 tiếng tiếp theo, chị Nga mất liên lạc với chồng, máy chị cũng hết pin. Người phụ nữ không rõ chồng đang chờ đợi ở đâu hay tìm đường bơi về nhà. Nhìn dòng nước bao vây tứ phía, chị càng thêm nóng ruột.
Đến đầu giờ chiều ngày 8/10, đang lúi húi trên tầng 2, chị Nga nghe thấy tiếng gọi: “Zin ơi!” (Zin là tên con trai chị). Nghe giọng nói quen thuộc, chị lao ra ngoài thì thấy chồng đã bơi đến nóc nhà hàng xóm gần đó, trên người anh là chiếc áo phao trẻ em.
“Hóa ra anh ấy bơi đường vòng về nhà, khoảng 700m, bởi nếu bơi quãng đường ngắn nhất (khoảng 300m) về nhà thì bị ngược dòng, không thể bơi được. Suốt 6 tiếng thấp thỏm, tôi không biết chồng về được hay không, được bằng cách nào. Vậy nên khi thấy anh về, tôi vỡ òa, mọi lo lắng tan biến”, chị Nga kể.
Thấy chồng bơi về nhà giữa dòng nước đục ngầu, chị Nga reo lên mừng rỡ: “Cẩn thận nhé! Cuối cùng cũng về rồi!”.
Sau gần một ngày mắc kẹt vì mưa lũ, anh Hải cũng về được đến nhà. Khi anh đẩy ô tô đi, nước mới gần đến thắt lưng nhưng khi anh trở về, nước đã nhấn chìm tầng 1, mấp mé tầng 2.
Người đàn ông kể lại với vợ, bơi về đến nhà anh như kiệt sức. Tuy nhiên, anh vẫn thấy an tâm hơn vì có thể có mặt ở nhà, túc trực xử lý các vấn đề bất trắc xảy ra khi lũ dâng cao.
“Chồng tôi biết bơi nhưng vẫn trang bị thêm áo phao, tìm thời điểm thích hợp về nhà. Trong điều kiện nước lũ, tôi cho rằng mọi người cũng nên chú ý, lựa chọn cách di chuyển an toàn nhất”, người phụ nữ nói.
Theo chị Nga, chiếc xe bị chìm đã được gia đình tìm thấy sau khi nước rút. Chiếc xe vẫn loanh quanh ở vị trí cũ, bị nước đưa đẩy sang phía bên kia đường, vỡ cửa kính, gãy gương, hỏng máy móc, nội thất.
Cũng như nhiều người dân Thái Nguyên, gia đình chị Nga cũng bị hư hỏng nhiều đồ đạc. Chị Nga cho biết, dù vất vả, mệt mỏi, song ai cũng động viên nhau dọn dẹp, sớm đưa cuộc sống trở lại ổn định.
Với chị Nga, sau lũ dữ, điều quan trọng nhất là tất cả thành viên trong gia đình vẫn an toàn, còn về của cải thiệt hại, họ đành chấp nhận, dần khắc phục bởi sự tàn phá của thiên tai là khó lường.