×
×

Mang thai 3 tháng, cô gái bị nhà chồng tương lai mặc cả tiền thách cưới

Trưa hôm ấy, nhà Nam khăn gói lên nhà gái làm lễ dạm ngõ. Cô dâu – Lan – bụng đã nhô nhẹ dưới chiếc váy dài màu kem, gương mặt vừa mừng vừa lo.

Trên bàn khách, hai bên gia đình ngồi đối diện. Chén trà còn bốc khói, bà mẹ Nam cười ngọt:

“Chúng tôi biết chuyện cũng đã rồi, nên mới vội lên thưa chuyện. Chỉ mong bên thông gia thông cảm, đám cưới làm gọn thôi, khỏi rườm rà.”

Mẹ Lan gật đầu:

“Chúng tôi cũng không cầu kỳ. Con gái chỉ mong được về nhà chồng cho yên ổn.”

Không khí tưởng chừng ấm áp, cho đến khi bà mẹ Nam chậm rãi nói tiếp, giọng nhỏ mà rõ từng chữ:

“Nhưng mà… nói đi cũng phải nói lại. Giờ cưới xin tốn kém, mà con Lan lại đang bầu, nên… chắc bên thông gia không cần nhà tôi lo sính lễ nhiều đâu nhỉ?”

Ông Nam – bố chú rể – chen vào:

“Phải, tiền thách cưới theo lệ là 50 triệu, thì thôi, hai bên chia đôi. Còn lễ đen, vàng cưới, nhà gái giảm được gì thì giảm, coi như giúp hai đứa nó đỡ khổ.”

Không khí trong phòng chùng xuống.
Mẹ Lan nén giận, nhưng mắt đã đỏ hoe.
Còn Lan cúi gằm, hai bàn tay run run nắm chặt vạt áo.

Nhưng mẹ cô vẫn giữ nụ cười nhẹ:

“Vâng, cô nói sao, nhà tôi nghe vậy. Miễn là hai đứa được danh chính ngôn thuận.”

Bà mẹ Nam hài lòng, cười tươi:

“Biết điều thế là tốt. Thời nay kiếm được nhà gái hiểu chuyện hiếm lắm.”

Không ai ngờ rằng nụ cười ấy… chính là khởi đầu cho một “đòn phản đòn” chưa từng có.


Ba tuần sau — ngày cưới.
Nhà trai kéo xe hoa đến từ sáng sớm, cờ phướn đỏ rợp cả ngõ. Nhạc cưới vang inh ỏi.
Nhưng khi đến cổng nhà Lan… mọi người chết lặng.

Cổng khóa trái.
Trong nhà, tối đèn, im phăng phắc.
Không một bóng người. Không một bàn tiệc. Không một tiếng đáp.

Mẹ Nam tái mặt:

“Ơ kìa? Sao lại thế này? Nhà gái đâu cả rồi?”

Nam run giọng gọi điện cho Lan:

“Em đang ở đâu đấy? Sao nhà khóa cửa?”

Đầu dây bên kia, giọng Lan bình thản đến lạ:

“Em với bố mẹ đã chuyển đi rồi. À, 200 triệu nhà cô thách, tụi em không đủ. Nên em giữ lại danh dự của mình, khỏi cần cưới nữa.”

Mẹ Nam hét vào điện thoại:

“Con gái kiểu gì mà dám bôi tro trát trấu lên mặt nhà trai thế hả?”

Lan đáp chậm rãi, từng chữ một:

“Không phải con gái cô bị bôi tro, mà là chính cô – người lấy tiền ra để đo lòng người.”

Cúp máy.

Nam ngồi sụp xuống trước cổng, xung quanh mọi người xì xào, quay phim chụp ảnh.
Tấm băng rôn “Lễ rước dâu Nam – Lan” treo lủng lẳng giữa cơn gió sớm, bay phần phật như trêu ngươi.


Một tháng sau, Lan sinh con, sống bình yên trong căn nhà nhỏ thuê ở ngoại ô.
Trên Facebook cô đăng duy nhất một dòng caption:

“Có những đám cưới không cần váy trắng. Chỉ cần lòng mình sạch là đủ.”

Related Posts

Our Privacy policy

https://xemtinnhanh10.com - © 2025 News