×
×

Chồng mở tiệc ăn mừng sau ly hôn, hôm sau đến công ty thì vỡ lẽ trong cuộc họp

Tôi và anh từng là cặp đôi được ngưỡng mộ trong công ty. Cùng nhau khởi nghiệp từ hai bàn tay trắng, cùng thức đêm tính từng hợp đồng, chia nhau từng gói mì tôm. Anh nói:

“Khi nào công ty mình vững, anh sẽ cho em một đám cưới thật lớn.”

Và anh làm thật. Tôi rơi nước mắt trong bộ váy cưới giản dị, tin rằng mình đã chọn đúng người.

Nhưng sau vài năm, khi công ty bắt đầu có tên tuổi, anh dần thay đổi.
Những cuộc họp khuya, những chuyến công tác đột xuất. Điện thoại anh đặt mật khẩu, mỗi lần tôi hỏi, anh chỉ đáp gọn:

“Đàn bà thì biết gì chuyện công việc.”

Rồi một tối, tôi thấy anh đưa cô thư ký mới đi ăn, tay họ chạm nhau tự nhiên như đôi tình nhân lâu năm. Tôi không làm ầm lên. Tôi chỉ lẳng lặng đứng ngoài quán, nhìn họ cười đùa, còn tôi, người vợ từng cùng anh vượt qua giông bão, giờ như người thừa.

Càng về sau, anh càng lạnh nhạt, về nhà chỉ để ngủ, đôi khi nhìn tôi bằng ánh mắt chán chường. Một đêm, anh nói thẳng:

“Chúng ta ly hôn đi. Anh mệt rồi. Anh muốn sống cho bản thân.”

Tôi im lặng. Không khóc, không van xin. Chỉ ký vào tờ đơn anh đã chuẩn bị sẵn.
Khi rời tòa, tôi nghe anh cười nói qua điện thoại:

“Anh xong rồi, tối nay mình mở tiệc nha, baby.”

Tối hôm đó, mạng xã hội tràn ngập ảnh anh ta và cô bồ — váy đỏ ôm sát, rượu vang, bánh kem, caption sặc mùi thách thức:

“Tự do ngọt ngào, mở đầu hạnh phúc mới!”

Bình luận bên dưới rộn ràng: “Chúc mừng anh!”, “Anh xứng đáng được hạnh phúc!”
Còn tôi, ngồi trong căn nhà trống, nhìn ảnh ấy, chỉ mỉm cười:

“Anh nên vui nốt hôm nay, vì mai thôi… anh sẽ chẳng còn gì để mất.”


Sáng hôm sau, cả công ty xôn xao: “Giám đốc mới ly hôn xong, nay đưa bạn gái đến ra mắt.”
Họ không ngờ rằng, người ngồi trong ghế tổng giám đốc hôm ấy không phải anh, mà là tôi.

Tôi bước vào phòng họp, ăn mặc thanh lịch, cầm theo một tập hồ sơ dày.
Giữa ánh mắt ngỡ ngàng, tôi nói rõ ràng từng chữ:

“Theo điều lệ cổ đông, tôi – người nắm giữ 40% cổ phần – sẽ chính thức tiếp nhận vị trí tổng giám đốc kể từ hôm nay.”

Anh ta trợn tròn mắt:

“Em… em lấy đâu ra cổ phần đó?”

Tôi bình thản mở tập hồ sơ:

“Ngày anh mải mê mua túi cho bồ, ký mà không đọc kỹ giấy chuyển nhượng, tôi đã giữ toàn bộ cổ phần chính của anh. Giờ anh chỉ còn 5% – đủ để làm nhân viên cấp cao nếu tôi cho phép.”

Không khí phòng họp đông cứng.
Cô bồ trẻ ngồi cạnh anh ta run run:

“Anh… anh nói cô ta không có gì cơ mà?”

Tôi nhìn cô ta, cười nhẹ:

“Phụ nữ không cần nói nhiều. Chỉ cần im lặng đúng lúc và ra đòn đúng thời điểm.”

Cô ta đỏ mặt, lắp bắp:

“Em… em xin lỗi, em có việc bận!”
Rồi lúng túng chạy khỏi phòng — dép rơi lại sau lưng.

Anh ta gục xuống ghế, mặt cắt không còn giọt máu.

“Em tính hết rồi à?”

Tôi đáp khẽ, giọng vẫn điềm tĩnh:

“Không. Em chỉ không muốn công sức của mình rơi vào tay kẻ phản bội.”

Tôi quay đi, để lại phía sau ánh mắt tuyệt vọng của người đàn ông từng nghĩ mình thắng cuộc.
Còn tôi, bước ra cửa, nắng chiếu lên mái tóc, lòng bình thản hơn bao giờ hết.

Related Posts

Our Privacy policy

https://xemtinnhanh10.com - © 2025 News